có mấy thứ trong quá trình mình đi làm, mình đã làm sai, được sửa, được chỉ dẫn từng chút như:
– giao việc thì có mấy cái: làm cái gì, ai làm, khi nào xong. người giao, người nhận rõ ràng và thống nhất. vậy thôi. dài dòng hơn thì chia nhỏ từng cái trên ra để kiểm tra cụ thể.
– bây giờ là thời đại công nghệ, làm việc là tương tác với các nền tảng công nghệ. hiểu và biết cách sử dụng nền tảng tốt nên gần như là cơ bản chứ không còn là tuỳ ý, thích hoặc không. nói rộng ra thì nó là mindset & toolset.
– không phải ai khoác lên mình cái áo có chức danh thì có nghĩa là họ đều có đủ kỹ năng để làm tốt vị trí đó. mà nhiều khi là quá trình học hỏi để thật sự để đủ sức làm. nhưng đôi khi họ không nhận ra mình đang không mặc vừa chiếc áo và không cố gắng. tệ hơn là biết nhưng mặc kệ. we don’t know what we don’t know.
– ngôn ngữ là một thứ tuyệt vời để giao tiếp, nhưng bất cập của nó là không đồng nhất nếu không được nói một cách cụ thể, rõ ràng và cùng một tư tưởng. vì vậy, trong quá trình làm việc, chúng ta thường không hiểu nhau như chúng ta nghĩ.
– cẩn ngôn. đi làm có nhiều cái vui và không vui, nhiều cái vừa ý và không vừa ý. nhưng tóm lại thường đến từ việc nói và làm. làm khó nói dễ. nhưng nói mà không suy nghĩ cẩn thận, buông lời bởn cợt tuỳ ý thì… gây ra nhiều vấn đề hơn.
– tiêu chuẩn đặt ra là để đảm bảo chất lượng không phải để trưng. quy trình đặt ra để mọi thứ vận hành tốt hơn chứ không phải để phân biệt đúng sai.
và một thứ khiến mình khó chịu là không biết mình đang nói gì. nói về một thứ mình không hiểu và nghĩ mình biết (rõ) thứ đó thì trông rất buồn cười.
nghĩ lại. thì đã sai, phạm lỗi và “quậy” các sếp hơi nhiều. 🥲
